Monday, July 26, 2021

Thơ: Tin Ai

Tin Ai



" Vậy, các ngươi hãy ăn năn và trở lại, đặng cho tội lỗi mình được xóa đi, hầu cho kỳ thơ thái đến từ Chúa, và Chúa sai Đấng Christ đã định cho các ngươi, tức là Jêsus" – Công-vụ Các Sứ-đồ 3:19-20
"Ngài sẽ ban phước cho những kẻ kính sợ Đức Giê-hô-va, Hoặc nhỏ hay lớn đều cũng vậy." - Thi-thiên 115:13
"Vả thế gian với sự tham dục nó đều qua đi, song ai làm theo ý muốn Đức Chúa Trời thì còn lại đời đời." - 1 Giăng 2:17


Khi cuộc sống, bỗng nhiên đổi hướng,
Ta bất ngờ, suy tưởng tương lai,
Có chi còn lại ngày mai,
Để ta trông cậy nhớ hoài trong tâm?

Người nhân thế, lạc lầm vô số,
Không làm sao tiết độ chính mình,
Tham lam, bất chấp tội tình,
Rơi vào cạm bẫy hại mình mà chi?

Đừng nhìn kẻ, vô tri, vô giác,
Người phàm nhân, hay lạc lối về,
Chìm trong tăm tối u-mê,
Để rồi phải chết gần kề quỷ-ma!

Ôi thời thế, thật là vô định,
Khi chúng ta, chẳng tín toán gì,
Linh hồn sống chết ra chi,
Cuối cùng ai biết mình đi hướng nào?

Phải tỉnh thức, và mau tìm đến,
Chúa Giê-su, kính mến, yêu Ngài,
Ăn năn tội lỗi từ nay,
Xin quyền năng thánh đổi thay tấm lòng!

Đừng chậm trễ, cuồng ngông, bất chấp,
Cơ hội không tái lập hai lần,
Nhận tin Cứu Chúa, Hồng Ân,
Con Đường duy nhất đến gần với Cha!

Tiểu Minh Ngọc
(Hướng Đi, mùa Hạ 2021)

Thursday, July 22, 2021

Thơ: HƯỚNG ĐẾN MỤC ĐÍCH

 

HƯỚNG ĐẾN MỤC ĐÍCH



"Nhưng tôi cứ làm một điều: quên lửng sự ở đằng sau, mà bươn theo sự ở đằng trước, tôi nhắm mục đích mà chạy, để giựt giải về sự kêu gọi trên trời của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jêsus Christ" - Phi-líp 3:14

Tôi sinh ra giữa rừng người,
Thế gian hổn độn nói cười chê bai,
Bao năm có bấy đổi thay,
Sống trong lầm lạc… đến ngày biết Cha!
Mở lòng, xin Chúa thứ tha,
Ăn năn tội lỗi xấu xa bao lần…
Chúa thương, kêu gọi, đến gần,
Vòng tay tha thiết, đầy ân tình Trời!
Nhờ Giê-su Christ đời đời,
Huyết Ngài rữa sạch tội người trần gian,
Bây giờ tôi được bình an,
Quyết tâm theo Chúa, gian nan không sờn!
Nhờ Ngài thêm sức thêm ơn,
Nhắm theo mục đích, vượt hơn mỗi ngày,
Quên đi mọi sự sầu cay,
Tập trung vào Chúa, hướng ngay về Trời!
Chẳng chi giá trị trên đời,
Thế nhân rồi cũng rả rời tiêu tan,
Chi bằng theo đuổi Thiên Đàng,
Sống tin, hy vọng, hiển vang Tin Lành!
Nguyện xin ý Chúa được thành,
Giúp con sống đạo, sáng Danh Thánh Ngài!

(Viết theo chủ đề của Đại Hội 36, tháng 7, 2021)
Tiểu Minh Ngọc

Dưỡng Linh: Trong Khoảng Không

 

Trong Khoảng Không



"Chúa trải bắc cực ra trên vùng trống, treo trái đất trong khoảng không-không." - Gióp 26:7

Ông Gióp là một nhân vật có thật, rất nổi tiếng trong thời Cựu Ước, mà được Kinh Thánh ghi lại cho nhân loại học hỏi qua những trải nghiệm của ông trước hoạn nạn khủng khiếp trong cuộc đời theo Chúa. Trong lúc hoạn nạn, những người bạn đã đến chấp vấn ông về lý do tại sao ông lại bị hoạn nạn đến như thế! Trong lúc bối rối, tư tưởng bề bộn, ông Gióp đã đối đáp lại với ba người bạn, để bênh vực tánh hạnh mình. Sau khi nghe Binh-đát (Bildad) diễn thuyết lần thứ ba trong chương 25, ông Gióp đã đáp lại trong chương 26, bằng thái độ tôn-trọng sự quyền-năng và khôn-ngoan của Đức Chúa Trời qua vũ trụ này.

Bắt đầu chương 26, câu 1-4, ông Gióp đã phản đối sự giải thích của Binh-đát, vì Binh-đát đã xem loài người chẳng ra chi, chỉ như sâu bọ, "… loài người vốn giống như con sâu, và con cái loài người giống như một con giòi bọ" (Gióp 25:6). Thay vào đó, trong câu 5-14, ông Gióp đã bày tỏ Đức Chúa là Đấng Tạo Hóa, Chúa toàn năng và khôn ngoan mà được chứng minh qua những hình ảnh thiên nhiên, trái đất, bầu trời của vũ trụ này. Ông mô tả cách hùng hồn về quyền năng của Chúa trên thiên nhiên, trong biển sâu (26:5, 12), Âm-phủ - vực sâu (26:6); vùng bắc-cực và trái đất (26:7); mây và ánh sáng (26:8-10)… Nhưng không ai có thể hiểu thấu hết mọi điều đã và đang xảy ra trong thế giới kỳ diệu này, ông Gióp đã kết thúc trong Gióp 26:14, "Kìa, ấy chỉ là biên giới của các đường lối Ngài; ta được nghe tiếng nói về Chúa xầm xì nhỏ thay! Nhưng ai hiểu rõ tiếng sấm của quyền năng Ngài?"

Ngay từ buổi ban đầu sáng thế, "…Đức Chúa Trời dựng nên trời đất. Vả, đất là vô hình và trống không, sự mờ tối ở trên mặt vực…" (Sáng Thế Ký 1:1-2). Sứ đồ Giăng cũng cho chúng ta biết rằng, "Muôn vật bởi Ngài làm nên, chẳng vật chi đã làm nên mà không bởi Ngài" (Giăng 1:3). Ông Nê-hê-mi đã công nhận rằng Chúa đã dựng nên thế gian, "Ôi! chỉ một mình Chúa là Đức Giê-hô-va có một không hai; Chúa đã dựng nên các từng trời, và trời của các từng trời, cùng toàn cơ binh của nó, trái đất và các vật ở trên nó, biển và muôn vật ở dưới nó Chúa bảo tồn những vật ấy, và cơ binh của các từng trời đều thờ lạy Chúa" (Nê-hê-mi 9:6). Chúa đã dựng nên cả vũ trụ, trái đất từ sự trống không trở thành một thế giới vĩ đại, đầy đủ mọi thực vật, động vật, con người, sông núi biển hồ… Một thiên nhiên tuyệt đẹp có đủ bốn mùa: xuân, hạ, thu, đông; hoa cỏ, cây lạ, hương thơm, tiếng nói của mọi loài… Tất cả những điều này cũng đủ để chúng ta phải biết rằng, có một Đấng Tạo Hóa, Đấng quyền năng tuyệt đối, đó chính là Đức Chúa Trời chúng ta!

Một trong những điều kỳ diệu nhất mà Chúa đã tạo nên trái đất, đó là, "Chúa trải bắc cực ra trên vùng trống, treo trái đất trong khoảng không-không" (Gióp 26:7). Trái đất cân nặng 5.972×10^24 kg 1 mà Chúa "treo trái đất" lơ lửng trong khoảng không. Nhà vật lý người Anh là Newton đã phát hiện ra định luật vạn vật hấp dẫn, "mọi vật đều hút lẫn nhau." Vật nào có khối lượng càng lớn thì sức hút cùa nó với vật khác càng mạnh, nhưng Trái Đất không bị hút về phía Mặt Trời. Nguyên nhân là do Trái Đất quay quanh Mặt Trời với tốc dộ rất nhanh (khoảng 30km/s), nhờ vậy, nó sinh ra lực li tâm rất lớn cân bằng với lực hút cùa Mặt Trời. Bời vậy, trái đất cứ “lơ lững” trong không gian mà không bao giờ bị rơi. Đúng như Kinh Thánh nói trong Gióp 26:7; và ông Gióp đã biết, "Một mình Ngài trải các từng trời ra, và bước đi trên các ngọn sóng biển" (Gióp 9:8).

Thật vậy, khi nhìn ra không gian vô tận, mà chúng ta vẫn còn đứng trên mặt đất, không bị rơi và khoảng không, thì đó cũng là một điều kỳ diệu mà Đức Chúa Trời đã làm. "Ngài có trước muôn vật, và muôn vật đứng vững trong Ngài" (Cô-lô-se 1:17). Tác giả thi-thiên cũng đã khen ngợi Chúa vì Ngài là Đấng Tạo Hóa khôn ngoan, "Hỡi Đức Giê-hô-va, công việc Ngài nhiều biết bao! Ngài đã làm hết thảy cách khôn ngoan; Trái đất đầy dẫy tài sản Ngài" (Thi-thiên 104:24). Vua Sa-lô-môn cũng cho chúng ta biết, "Đức Giê-hô-va dùng sự khôn ngoan lập nên trái đất; nhờ sự thông sáng mà sắp đặt các từng trời" (Châm-ngôn 3:19). Vậy thì, chúng ta "Cả thảy khá ngợi khen danh Đức Giê-hô-va! Vì chỉ danh Ngài được tôn cao cả; sự vinh hiển Ngài trổi cao hơn trái đất và các từng trời" (Thi-thiên 148:13); "Vì Ngài đã lập đất trên các biển, và đặt nó vững trên các nước lớn" (Thi-thiên 24:2). Chúng ta hãy truyền ra sự khôn ngoan, toàn năng, vinh hiển của Ngài, mà thiên nhiên trong thế gian này đã bày tỏ cho chúng ta biết! Tạ ơn Chúa vì Ngài đã tạo ra trái đất trong đó có chúng con, có sự sống thật là kỳ diệu, vượt quá sự hiểu biết của con người! Nguyện xin Chúa Thánh Linh thêm sức, ở cùng môi miệng chúng con để chúng con nói ra quyền năng, sự vinh hiển, sự khôn ngoan của Ngài đã tạo nên thế gian này cho mọi người chung quanh nghe và tìm biết đến tin nhận Đức Chúa Giê-su làm Đấng cứu chuộc cuộc đời mình! Amen!

Bạn ơi bạn có thấy không,
Thế gian trái đất treo trong giữa trời,
Vẫn còn xoay chuyển không rơi,
Không hề bị hút vào nơi mặt trời!
Lạ thay lơ lững mọi thời,
Vậy mà sự sống con người sản sinh,
Sáng ra nắng chiếu bình minh,
Trưa hè nắng nóng quy trình tự nhiên!
Thật Ngài hằng có trước tiên,
Tạo ra muôn vật, thiên nhiên diệu kỳ,
Khôn ngoan duy Chúa toàn tri,
Toàn năng, toàn tại, oai nghi, đời đời!

Ngọc Huỳnh Bích
_______________________________________________________
1"Hiện tượng tự quay của Trái Đất"
https://vi.wikipedia.org/wiki/Hi%E1%BB%87n_t%C6%B0%E1%BB%A3ng_t%E1%BB%B1_quay_c%E1%BB%A7a_Tr%C3%A1i_%C4%90%E1%BA%A5t

Thursday, July 15, 2021

Dưỡng Linh: Đúng Khả Năng

 

Đúng Khả Năng



"Kê-na-nia, trưởng tộc người Lê-vi, cai việc ca xướng, và dạy hát, vì người giỏi về nghề ấy." - 1 Sử Ký 15:22

Sách 1 Sử Ký có một phần giống sách 2 Sa-mu-ên; trong đó nói về sự cai trị của vua Đa-vít. Một trong những việc quan trọng mà vua Đa-vít đã làm đó là cùng dân sự thỉnh hòm giao ước vào đền thờ. Trước đây, họ khiêng hòm giao ước cùng đi với họ trong đồng vắng. Trong đền tạm, hòm giao ước được đặt nơi Chí Thánh, vì đó là nơi Đức Chúa Trời ngự. "Nhưng hơn 75 năm, hòm giao ước không có mặt trong đền thánh ở Si-lô. Dân Phi-li-tin đã cướp lấy hòm giao ước khi Hê-li làm quan xét (1 Sa-mu-ên 4:1-22), sau đó trả nó về cho dân Y-sơ-ra-ên vì Đức Giê-hô-va đã giáng sự đoán phạt Ngài trên dân Phi-li-tin. Ban đầu hòm giao ước được gởi đến Bết-Sê-mết sau đó được đem đến Ki-ri-át- Giê-a-rim và được gìn giữ trong nhà A-bi-na-đáp (1 Sa-mu-ên 5:1-7:1)." (1) Một tai nạn đã xảy ra, khi Chúa giết chết U-xa khi ông đụng vào hòm giao ước vì sợ nó rớt xuống…; và vua Đa-vít sợ nên đã đưa hòm giao ước vào nhà Ô-bết-Ê-đôm, là một người Lê-vi, nó được để lại đó trong 3 tháng (1 Sử Ký 13:9-14).

Sau khi vua Đa-vít đã "…cất cho mình những cung đền tại thành Đa-vít, và sắm sửa một nơi cho hòm của Đức Chúa Trời, cùng dựng nhà trại cho hòm ấy" (1 Sử Ký 15:1); ông đã nói với người Lê-vi rằng, "… Ngoại trừ người Lê-vi, chẳng ai xứng đáng khiêng hòm của Đức Chúa Trời, và hầu việc Ngài luôn luôn" (1 Sử Ký 15:2). Người Lê-vi là những người thuộc chi phái Lê-vi, họ được Đức Chúa Trời biệt riêng ra để lo công việc trong đền thờ; và chỉ có họ mới được khiêng hòm giao ước của Đức Chúa Trời; "Các con cháu Lê-vi dùng đòn khiêng hòm của Đức Chúa Trời trên vai mình, y như Môi-se đã dạy bảo tùy lời của Đức Giê-hô-va" (1 Sử Ký 15:15). Trong những tộc tưởng của người Lê-vi, có ông Kê-na-nia, là người coi sóc việc "ca xướng và dạy hát," có thể gọi là người lãnh đạo hướng dẫn ban hát thờ phượng trong đền thờ.

Lời Chúa cho chúng ta biết, ông Kê-na-nia làm nghề này vì ông "giỏi về nghề ấy." Ông Kê-na-nia đã dùng ân tử ca hát để dạy và huấn luyện cho những người khác cùng ca ngợi Chúa. Đúng như Lời chúa dạy, những ân tứ Thánh Linh Chúa ban cho là để hầu việc Ngài và nâng đỡ anh em mình, "Mỗi người trong anh em hãy lấy ơn mình đã được mà giúp lẫn nhau, khác nào người quản lý trung tín giữ các thứ ơn của Đức Chúa Trời" (1 Phi-e-rơ 4:10). Đây cũng là một tiêu chuẩn quan trọng để chọn người hầu việc Chúa – đúng ân tứ thích hợp cho công việc. Ngày nay, trong Hội Thánh, có những người vì muốn có danh tiếng, hay vì mục đích riêng, họ muốn làm công việc lớn nhưng lại không có ân tứ cho công việc đó. Chúng ta nên cẩn thận khi chọn người hầu việc Chúa cho mỗi công việc. Có 3 điều quan trọng, mà chúng ta cần làm khi tìm người cho một công việc hay chức vụ nào đó.
_Thứ nhất, tìm người kính yêu Chúa hết lòng; vì có kính yêu Chúa thì mới có thể hầu việc Chúa hết lòng, làm vì yêu Chúa. "Vì nầy là sự yêu mến Đức Chúa Trời, tức là chúng ta vâng giữ điều răn Ngài…" (1 Giăng 5:3).
_Thứ hai, tìm người có ân tứ, đúng khả năng cho công việc đã dự định. Chúng ta biết rằng Chúa ban cho mỗi người những ân tứ khác nhau, "Vả, có các sự ban cho khác nhau, nhưng chỉ có một Đức Thánh Linh" (1 Cô-rinh-tô 12:4). Phải khám phá, tìm xem anh chị em mình có ân tứ gì, và khích lệ họ dùng nó để hầu việc Chúa, hầu đem lại kết quả tốt nhất. "Mọi điều đó là công việc của đồng một Đức Thánh Linh mà thôi, theo ý Ngài muốn, phân phát sự ban cho riêng cho mỗi người" (1 Cô-rinh-tô 12:11).
_Thứ ba, cầu nguyện xin Chúa cho mình biết ai là người thích hợp cho công việc Chúa; bởi vì có thể có vài người có khả năng, nhưng Chúa biết người nào là tốt nhất. "…Lạy Cha chúng con ở trên trời, Danh Cha được tôn thánh, Nước Cha được đến, Ý Cha được nên, ở đất như ở trời" (Ma-thi-ơ 6:9-10).
Nguyện xin Chúa giúp chúng con nhận biết được ân tứ Chúa ban và sử dụng nó để hầu việc Ngài, và giúp đỡ, hướng dẫn anh chị em chúng con cùng lớn lên trong Chúa và hầu việc Ngài! Xin Chúa thêm sức, dẫn dắt, bày tỏ ý Ngài cho chúng con biết để chúng con sống làm đẹp lòng Chúa, vinh hiển Danh Ngài, và truyền ra Tin Lành cứu rỗi cho mọi người chung quanh! Amen!

Cùng nhau hiệp một, mà hầu việc,
Ân tứ Chúa ban, sử dụng vào,
Thực hiện Lời Ngài, không chuyển đổi,
Tin Lành truyền bá, mãi không nao!
Cầu xin Linh Chúa luôn yên ủi,
Dẫn dắt con đi, đến nơi nào,
Như ý của Ngài, là tốt nhất,
Vui mừng khen ngợi, Chúa tôn cao!

Ngọc Huỳnh Bích

_________________________________________
(1) Giải Nghĩa Kinh Thánh của Warren W. Wiersbe

Thơ: Sống Xứng Đáng

 

Sống Xứng Đáng



"… phải ăn ở một cách xứng đáng với chức phận mà Chúa đã gọi anh em, phải khiêm nhường đến điều, mềm mại đến điều, phải nhịn nhục, lấy lòng thương yêu mà chìu nhau" - Ê-phê-sô 4:1-2
"Hỡi người! Ngài đã tỏ cho ngươi điều gì là thiện; cái điều mà Đức Giê-hô-va đòi ngươi há chẳng phải là làm sự công bình, ưa sự nhân từ và bước đi cách khiêm nhường với Đức Chúa Trời ngươi sao?" - Mi-chê 6:8
"Mỗi người trong anh em chớ chăm về lợi riêng mình, nhưng phải chăm về lợi kẻ khác nữa." - Phi-líp 2:4
"Hỡi Đức Giê-hô-va là hòn đá tôi, và là Đấng cứu chuộc tôi, Nguyện lời nói của miệng tôi, Sự suy gẫm của lòng tôi được đẹp ý Ngài!" - Thi-thiên 19:14

Làm người cần biết điều quan trọng,
Đối xử với nhau, sống thỏa lòng,
Thương xót, nhân từ, không tính toán,
Tranh dành tấc đất, có nên không?

Mai kia Chúa đến, làm sao nói?
Ăn ở với nhau, phải thuận hòa,
Xứng đáng làm dân, Ngài quý mến,
Chớ đừng hổ thẹn, đến Danh Cha!

Khiêm nhường hết sức, và mềm mại,
Nhịn nhục, chìu nhau, trọn tháng ngày,
Phục vụ tha nhân, theo gương Chúa,
Tin Lành vinh hiển, mãi không phai!

Hãy nên nghĩ đến, người lân cận,
Hãy sống cho nhau, vì lợi người,
Hiệp một hướng về, Nhà Thiên Quốc,
Bình an, phước hạnh, sẽ không vơi!

Nguyện xin Linh Chúa, luôn gìn giữ,
Hướng dẫn đời con, miệng lưỡi này,
Tư tưởng của lòng, đẹp Ý Thánh,
Truyền ra Ân Điển, hiển vinh thay!

Tiểu Minh Ngọc

Saturday, July 10, 2021

Đấng Cảm Thương

 

Đấng Cảm Thương


"Vì chúng ta không có thầy tế lễ thượng phẩm chẳng có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta, bèn có một thầy tế lễ bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta, song chẳng phạm tội." - Hê-bơ-rơ 4:15

Những học giả Kinh Thánh đánh giá lời lẽ và nội dung của thư Hê-bơ-rơ như là, "sách Ê-sai của Tân Ước." Theo từ ngữ trong thư Hê-bơ-rơ, chúng ta có thể biết thư này viết cho người Do-thái, vì thư nói đến "thầy tế lễ" rất nhiều. Sau khi Chúa Giê-su đã làm "sinh tế" chịu chết thay cho tội lỗi của loài người, thì chúng ta, những người tin Chúa, không còn phải dâng "của tế lễ" nữa. Đây cũng là mục đích chính của thư này; tác giả giải thích cho những tín hữu người Do Thái rằng việc dâng của tế lễ không còn cần thiết; mọi người cần ăn năn tội, thay đổi đời sống theo ý Chúa thì chắc được cứu bằng huyết của Đấng Christ.

Trong phần đầu của thư Hê-bơ-rơ, từ chương 1 đến chương 10:18, tác giả giãi bày về "giao ước mới, bởi người và việc của Đức Chúa Giê-su Christ được tỏ ra là cao trọng hơn hết." Chúa Giê-su cao trọng hơn thiên sứ (chương 1-2); Ngài cao trọng hơn Môi-se (chương 3); và Chúa Giê-su là thầy tể thượng phẩm của giao-ước mới (chương 4). Hê-bơ-rơ 4:14 cho chúng ta biết rằng, "… chúng ta có thầy tế lễ thượng phẩm lớn đã trải qua các từng trời, tức là Đức Chúa Jêsus, Con Đức Chúa Trời…" Trong câu 15, tác giả giải thích về Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm này, không phải là "… thầy tế lễ thượng phẩm chẳng có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta, bèn có một thầy tế lễ bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta, song chẳng phạm tội." Ở đây chúng ta học biết 3 điều quan trọng mà chỉ có Chúa Giê-su mới có, còn những thầy tế lễ khác không có, bởi vì họ là những con người đã phạm tội!

Thứ nhất, Chúa Giê-su là Đấng vô tội duy nhất trên trần gian! Dầu Ngài đã trãi qua nhiều cám dỗ, thử thách, nhưng Chúa luôn công bình, không phạm tội gì! "Ấy đó thật là thầy tế lễ thượng phẩm mà chúng ta có cần dùng, thánh khiết, không tội, không ô uế, biệt khỏi kẻ có tội, được cất lên cao hơn các từng trời: không như những thầy tế lễ thượng phẩm khác, cần phải hằng ngày dâng tế lễ, trước vì tội mình, sau vì tội dân; Ngài làm việc đó một lần thì đủ cả, mà dâng chính mình Ngài làm tế lễ" (Hê-bơ-rơ 7:26-27). Chỉ có Đấng thánh khiết, vô tội mới có thể cứu thế nhân là những người đầy tội lỗi! Thật không có đạo giáo nào mà có vị lãnh đạo vô tội cả! Làm người ai cũng phạm tội, "Thật, chẳng có người công bình ở trên đất làm điều thiện, mà không hề phạm tội" (Truyền-đạo 7:20); "vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời" (Rô-ma 3:23). "Kẻ nào phạm tội là thuộc về ma quỉ; vì ma quỉ phạm tội từ lúc ban đầu. Vả, Con Đức Chúa Trời đã hiện ra để hủy phá công việc của ma quỉ" (1 Giăng 3:8). Cà loài người đều là những tội nhân, không ai có thể tự cứu lấy chính mình, nói chi là cứu người khác khỏi sự chết linh hồn dưới Âm Phủ; như lời Chúa phán, "Ngoài ta chẳng có Đức Chúa Trời nào khác! chẳng có Đức Chúa Trời nào khác là công bình và là Cứu Chúa ngoài ta" (Ê-sai 45:21b). Sứ đồ Phao-lô đã giảng rằng, "Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu" (Công-vụ các Sứ-đồ 4:12). Chỉ có Đấng vô tội, thánh khiết mới có thể cứu mọi người; vì thế chúng ta đừng uổn công mà đi tìm kiếm một ai khác, một đạo khác trên thế gian này để được cứu rỗi linh hồn!

Thứ hai, Chúa Giê-su "bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta." Ma-quỷ đã cám dỗ Chúa sau 40 ngày kiêng ăn, nhưng Chúa vẫn chiến thắng chúng bằng cách dùng Lời Chúa (Ma-thi-ơ 4:1-10). Chúa Giê-su đã chịu mọi sự đau đớn, khổ nhọc, sỉ nhục trên thế gian, như lời tiên tri Ê-sai bày tỏ, "Người đã bị người ta khinh dể và chán bỏ, từng trải sự buồn bực, biết sự đau ốm, bị khinh như kẻ mà người ta che mặt chẳng thèm xem; chúng ta cũng chẳng coi người ra gì. Thật người đã mang sự đau ốm của chúng ta, đã gánh sự buồn bực của chúng ta; mà chúng ta lại tưởng rằng người đã bị Đức Chúa Trời đánh và đập, và làm cho khốn khổ. Nhưng người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương. Bởi sự sửa phạt người chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi người chúng ta được lành bịnh" (Ê-sai 53:3-5). Thêm vào đó, thử thách lớn nhất mà Chúa đã chịu đó là con đường Thập Tự Giá để chịu chết cho loài người tội lỗi (Ma-thi-ơ 26-27)! Tác giả Hê-bơ-rơ cho chúng ta biết rằng, "…Ngài phải chịu làm giống như anh em mình trong mọi sự, hầu cho đối với Đức Chúa Trời, trở nên thầy tế lễ thượng phẩm, hay thương xót và trung tín, đặng đền tội cho chúng dân. Vả, vì chính mình Ngài chịu khổ trong khi bị cám dỗ, nên có thể cứu những kẻ bị cám dỗ vậy" (Hê-bơ-rơ 2:17-18). Chúa Giê-su phải trãi qua mọi khổ đau, thử thách để làm trọn như một con người thế gian, hầu cho chúng ta tin Ngài đã chịu khổ, chịu chết vì tội lỗi đầy tràn của chúng ta; thì chúng ta được cứu khỏi sự chết đời đời dưới hỏa ngục!

Thứ ba, Chúa Giê-su cảm thương sự yếu đuối chúng ta. Chúa là Đấng toàn tri và Đấng yêu thương. Chúng ta là những con người rất yếu đuối, do đó Chúa Giê-su đã kêu gọi chúng ta, "Hãy tỉnh thức và cầu nguyện, để các ngươi khỏi sa vào chước cám dỗ; tâm thần thì muốn lắm, mà xác thịt thì yếu đuối" (Mác 14:38). Chúa yêu chúng ta vô điều kiện, như được bày tỏ trong Rô-ma 5:6, 8, "Thật vậy, khi chúng ta còn yếu đuối, Đấng Christ đã theo kỳ hẹn chịu chết vì kẻ có tội. …Nhưng Đức Chúa Trời tỏ lòng yêu thương Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết." Chúa biết mọi sự và yêu thương chúng ta, mọi người. Sứ đồ Phao-lô cho chúng ta biết rằng việc giữ Luật Pháp cũng không cứu được con người, vì chính tội lỗi làm cho Luật Pháp ra yếu đuối, nhưng chính "… Đức Chúa Trời đã làm rồi: Ngài đã vì cớ tội lỗi sai chính Con mình lấy xác thịt giống như xác thịt tội lỗi chúng ta, và đã đoán phạt tội lỗi trong xác thịt" (Rô-ma 8:3). "Người đã bị vây trong sự yếu đuối, nên có thể thương xót những kẻ ngu dốt sai lầm" (Hê-bơ-rơ 5:2). Cũng như sứ đồ Phao-lô đã bắt chước Chúa, ông chân thành bày tỏ rằng ông là người yếu đuối, "Tôi ở yếu đuối với những người yếu đuối, hầu được những người yếu đuối; tôi đã trở nên mọi cách cho mọi người, để cứu chuộc được một vài người không cứ cách nào" (1 Cô-rinh-tô 9:22). Điều này dạy chúng ta, "Muốn hiểu và cảm thông người khác thì chúng ta phải đến gần họ; có trải nghiệm giống như họ thì mới thông cảm được, và mới biết cách giúp họ tìm biết Chúa."

Cảm tạ Chúa Giê-su – Đấng thánh khiết, vô tội, đã xuống thế gian làm người, đã chịu mọi đau khổ, thử thách, cám dỗ,…, và cảm thương sự yếu đuối của chúng ta! Chính Chúa là Con Đường cứu rỗi duy nhất cho linh hồn con người trần gian! Nguyện xin Chúa Thánh Linh giúp chúng con sống biết ơn Chúa, hết lòng sống đẹp lòng Chúa, vinh hiển Danh Ngài, sống làm ánh sáng chiếu ra tình yêu đời đời của Ngài cho những người chung quanh biết được chỉ duy Chúa Giê-su là Con Đường duy nhất để đến nhận được sự sống đời đời trên Nước Trời! Amen!

Tạ ơn Chúa đã xuống trần thế,
Chịu chết, hy sinh, để cứu người,
Thánh khiết duy Ngài, vinh hiển bấy,
Cảm thương tất cả, khắp nơi nơi!
Hạ mình trước Chúa, và luôn sống,
Vâng phục đi theo, hết trọn đời,
Rao giảng Tin Lành, không nao núng,
Vui mừng, khen ngợi Chúa không ngơi!

Ngọc Huỳnh Bích

Chẳng Chuyển Lay

 

Chẳng Chuyển Lay



"Hãy cầm giữ sự làm chứng về điều trông cậy chúng ta chẳng chuyển lay, vì Đấng đã hứa cùng chúng ta là thành tín." - Hê-bơ-rơ 10:23

Là Cơ đốc Nhân, chúng ta chẳng những cần giữ vững đức tin vào Chúa Giê-su, mà còn phải làm chứng về những việc Chúa Giê-su đã làm trên đời sống của mình, cũng như chương trình cứu rỗi của Ngài cho những người chưa tin. Tác giả thư Hê-bơ-rơ khuyên những tín hữu Do Thái phải sống biết ơn Chúa vì Ngài đã chịu đóng đinh trên thập tự giá, huyết Chúa đổ ra để rửa sạch tội cho ai tin nhận Ngài. Thêm vào đó, con dân Chúa phải sống cuộc đời thay dổi từ trong lòng, sống làm theo Lời Chúa, làm sáng Danh ngài. Quan trọng nhất là phải thi hành Đại Mạng Lệnh của Chúa Giê-su, như được bày tỏ trong Mác 16:35, "Ngài phán cùng các sứ đồ rằng: Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin Lành cho mọi người."

Hê-bơ-rơ 10:23a là một lời khuyên cho con dân Chúa, "Hãy cầm giữ sự làm chứng về điều trông cậy chúng ta chẳng chuyển lay." "Cầm giữ" là hành động có chủ động, kiên trì, là giữ vững "sự làm chứng về điều" mà chúng ta trông cậy; như sứ đồ Phao-lô nói trong 1 Cô-rinh-tô 15:1-2, "Hỡi anh em, tôi nhắc lại cho anh em Tin Lành mà tôi đã rao giảng và anh em đã nhận lấy, cùng đứng vững vàng trong đạo ấy, và nhờ đạo ấy, anh em được cứu rỗi, miễn là anh em giữ lấy y như tôi đã giảng cho; bằng không, thì anh em dầu có tin cũng vô ích." Thái độ "chẳng chuyển lay" nói đến sự mạnh mẽ, vững vàng, không bị lay động bởi bất cứ đạo lý, khuynh hướng, hay hoàn cảnh nào; không ngã lòng trong sự bắt bớ. Khi đi làm chứng về Chúa, chắc chắn sự bắt bớ sẽ đến, như sứ đồ Phao-lô nói, "…hết thảy mọi người muốn sống cách nhân đức trong Đức Chúa Jêsus Christ, thì sẽ bị bắt bớ" (2 Ti-mô-thê 3:12), nhưng Đức Chúa Trời luôn bảo vệ con dân Ngài. Cám dỗ và thử thách sẽ có rất nhiều, nhưng Đức Chúa Trời sẽ mở ra một lối thoát; "Những sự cám dỗ đến cho anh em, chẳng có sự nào quá sức loài người. Đức Chúa Trời là thành tín, Ngài chẳng hề cho anh em bị cám dỗ quá sức mình đâu; nhưng trong sự cám dỗ, Ngài cũng mở đàng cho ra khỏi, để anh em có thể chịu được" (1 Cô-rinh-tô 10:13). Do đó, chúng ta vững lòng, bởi vì, "Đức Giê-hô-va là ánh sáng và là sự cứu rỗi tôi: Tôi sẽ sợ ai? Đức Giê-hô-va là đồn lũy của mạng sống tôi: Tôi sẽ hãi hùng ai" (Thi-thiên 27:1).

Tại sao chúng ta phải làm chứng về điều chúng ta trông cậy không chuyển lay? Sứ đồ Phao-lô khuyên, "hãy giảng đạo, cố khuyên, bất luận gặp thời hay không gặp thời, hãy đem lòng rất nhịn nhục mà bẻ trách, nài khuyên, sửa trị, cứ dạy dỗ chẳng thôi" (2 Ti-mô-thê 4:2). Có 3 lý do chính sau đây:

Thứ nhất là vì mọi người cần được cứu rỗi. Chúa không muốn bất cứ ai bị chết mất dưới Âm Phủ. "Chúa không chậm trễ về lời hứa của Ngài như mấy người kia tưởng đâu, nhưng Ngài lấy lòng nhịn nhục đối với anh em, không muốn cho một người nào chết mất, song muốn cho mọi người đều ăn năn" (2 Phi-e-rơ 3:9).

Thứ nhì là vì con người dễ bị dụ dỗ, họ thích nghe điều gì êm tai. Nếu chúng ta chậm trễ hay là nãn lòng, thì họ sẽ nghe theo đạo khác, như sứ đồ Phao-lô nói, "Vì sẽ có một thời kia, người ta không chịu nghe đạo lành; nhưng vì họ ham nghe những lời êm tai, theo tư dục mà nhóm họp các giáo sư xung quanh mình, bịt tai không nghe lẽ thật, mà xây hướng về chuyện huyễn. Nhưng con, phải có tiết độ trong mọi sự, hãy chịu cực khổ, làm việc của người giảng Tin Lành, mọi phận sự về chức vụ con phải làm cho đầy đủ" (2 Ti-mô-thê 4:3-5).

Thứ ba là vì Chúa Giê-su trở lại bất thình lình; "… ngày của Chúa sẽ đến như kẻ trộm trong ban đêm vậy" (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:2). Nếu chúng ta không làm chứng cho mọi người biết, thì có người sẽ không còn cơ hội để tin nhận Chúa. Thêm vào đó, Chúa sẽ không đẹp lòng và có thể chúng ta bị mất phần thưởng, "Hãy tỉnh thức, và làm cho vững sự còn lại, là sự hầu chết; vì ta không thấy công việc của ngươi là trọn vẹn trước mặt Đức Chúa Trời ta" (Khải-huyền 3:2); "Anh em hãy tỉnh thức, hãy vững vàng trong đức tin, hãy dốc chí trượng phu và mạnh mẽ" (1 Cô-rinh-tô 16:13).

Chúa là Đấng thành tín, chúng ta hãy vững tin vào những lời hứa của Ngài, "Đấng đã gọi anh em là thành tín, chính Ngài sẽ làm việc đó" (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:24); "Vả, nguyền Đấng có thể gìn giữ anh em khỏi vấp phạm và khiến anh em đứng trước mặt vinh hiển mình cách rất vui mừng, không chỗ trách được, là Đức Chúa Trời có một, là Cứu Chúa chúng ta, bởi Đức Chúa Jêsus Christ là Chúa chúng ta, được sự vinh hiển, tôn trọng, thế lực, quyền năng thuộc về Ngài từ trước vô cùng và hiện nay cho đến đời đời! A-men" (Giu-đe 24-25). Với đức tin chẳng chuyển lay, chúng ta "hãy tin cậy Đức Giê-hô-va, và làm điều lành; khá ở trong xứ, và nuôi mình bằng sự thành tín của Ngài" (Thi-thiên 37:3). Nguyện xin Đức Thánh Linh giúp chúng con vượt khỏi những thử thách, cám dỗ, và luôn trung tín, tin cậy Chúa hết lòng; xin Chúa thêm sức thêm ơn, giúp chúng con rao giảng Tin Lành cho mọi ngườ; xin Ngài mở lòng người nghe, cho họ biết và tin nhận Ngài! Amen!

Vững tin cầm giữ, điều trông cậy,
Truyền giảng Tin Lành, Ân Điển Ngài,
Đức Chúa Giê-su, là Lẽ Thật,
Đường Đi, Chân Lý, chẳng lung lay!
Duy Ngài thành tín, giữ lời hứa,
Xứng đáng trọn tin, những tháng ngày,
Hết sức hết lòng, không sờn ngã,
Giúp người tìm biết Chúa hôm nay!

Ngọc Huỳnh Bích

Thơ: Theo Dấu Chân Chúa

 

Theo Dấu Chân Chúa



"Vậy Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha." – Giăng 14:6
"Tôi cũng coi hết thảy mọi sự như là sự lỗ, vì sự nhận biết Đức Chúa Jêsus Christ là quí hơn hết, Ngài là Chúa tôi, và tôi vì Ngài mà liều bỏ mọi điều lợi đó. Thật, tôi xem những điều đó như rơm rác, hầu cho được Đấng Christ" - Phi-líp 3:8

Khi xưa, chưa biết về Ngài,
Sống đời phóng túng, lạc sai con đường!
Nhưng nhờ Đấng Christ yêu thương,
Nhân từ dẫn đến Con Đường ăn năn,
Mở lòng tin nhận Chân Thần,
Nhờ quyền năng Thánh, ban ân phước nhiều!
Hết lòng kính Chúa, thương yêu,
Vui mừng theo Chúa sớm chiều bình an!
Dù đời đầy những gian nan,
Nhưng Ngài bảo vệ mọi đàng… sợ chi!
Khó khăn thêm vững bước đi,
Kiên trì, chịu đựng, chỉ vì Chúa thôi!
Thế gian tạm bợ dần trôi,
Nhưng tình yêu Chúa Ba Ngôi đời đời,
Ngài ban Kinh Thánh để đời,
Cho người học biết Ngôi Lời thánh thay!
Ta nên suy gẫm mỗi ngày,
Thực hành theo đúng ý Ngài dạy khuyên,
Ngợi khen Chúa vẫn y nguyên,
Theo Ngài ta được bình yên, thỏa lòng!

Tiểu Minh Ngọc

Dưỡng Linh: Hột Cải

Hột Cải "Chúa đáp rằng: Nếu các ngươi có đức tin trộng bằng hột cải, các ngươi khiến cây dâu nầy rằng: Hãy nhổ đi mà trồng dưới biển, t...