Friday, November 19, 2021

Dưỡng Linh: Chăm Sự Không Thấy Được

 

Chăm Sự Không Thấy Được



"bởi chúng ta chẳng chăm sự thấy được, nhưng chăm sự không thấy được; vì những sự thấy được chỉ là tạm thời, mà sự không thấy được là đời đời không cùng vậy." - 2 Cô-rinh-tô 4:18

Trái đất này có lẽ không đủ mọi điều mà con người muốn xem. Cho nên, ngày nay, người ta đã có những chuyến du lịch thám hiểm ra khỏi trái đất, mà chỉ có những tỷ phú, triệu phú mới có tiền để đi xem bên ngoài vũ trụ bao la! Theo wiki thì "Những Cuộc Thám Hiểm Không Gian" (Space Adventures) đang thu phí khoảng 150 triệu đô-la mỗi chỗ ngồi, mức giá bao gồm cả tháng huấn luyện trên mặt đất, mặc dù đây chỉ là một chuyến bay và sẽ không hạ cánh trên Mặt Trăng.

Trước khi tin theo Chúa Giê-su, chúng ta thường lựa chọn những gì chúng ta thấy được. Mua đồ cũng phải thử xem vừa không, rồi mới mua. Mọi điều chúng ta phải thấy bằng chính mắt mình thì mới chọn đem về. Khi tìm hiểu về Đức Chúa Trời, chúng ta đọc Kinh Thánh, Lời Chúa cho chúng ta biết, thế gian này chỉ là tạm bợ, "và kẻ dùng của thế gian, nên như kẻ chẳng dùng vậy; vì hình trạng thế gian nầy qua đi" (1 Cô-rinh-tô 7:31); "Các thứ trái mà lòng người mơ ước đó đã mất đi rồi, mọi sự rực rỡ sang trọng đó cũng đã hư mất khỏi ngươi; người ta sẽ không hề tìm thấy nữa" (Khải-huyền 18:14). "Đời loài người như cây cỏ; người sanh trưởng khác nào bông hoa nơi đồng; gió thổi trên bông hoa, kìa nó chẳng còn, chỗ nó không còn nhìn biết nó nữa" (Thi-thiên 103:15-16). Vua Sa-lô-môn đã bày tỏ trải nghiệm của chính ông đối với mọi sự trên thế gian "đều là hư không", ông nói, "Ta đã xem thấy mọi việc làm ra dưới mặt trời; kìa, thảy đều hư không, theo luồng gió thổi" (Truyền-đạo 1:14); "Sự gì thấy bằng mắt hơn là sự tham muốn buông tuồng; điều đó lại là một sự hư không, theo luồng gió thổi" (Truyền-đạo 6:9).

Vì vậy, chúng ta không nên nhìn và theo đuổi những điều mắt thấy được; đừng nhìn vào những thứ trên thế gian này mà chúng sớm qua đi. Chính con người chúng ta cũng sớm qua đi, như ông Môi-se đã bày tỏ, "Tuổi tác của chúng tôi đến được bảy mươi, Còn nếu mạnh khỏe thì đến tám mươi; song sự kiêu căng của nó bất quá là lao khổ và buồn thảm, vì đời sống chóng qua, rồi chúng tôi bay mất đi" (Thi-thiên 90:10). Ngay cả bản thân trái đất, cũng có tính chất tạm thời; "Vả thế gian với sự tham dục nó đều qua đi, song ai làm theo ý muốn Đức Chúa Trời thì còn lại đời đời" (1 Giăng 2:17). Do đó, con dân Chúa, "… chẳng chăm sự thấy được, nhưng chăm sự không thấy được; vì những sự thấy được chỉ là tạm thời, mà sự không thấy được là đời đời không cùng vậy" (2 Cô-rinh-tô 4:18).

Thật vậy, những gì chúng ta có thể thấy được là hữu hạn và chóng qua, còn những gì chúng ta không thấy được thì vô hạn và trong đó có sự vĩnh cửu! Trong Chúa, chúng ta theo đuổi "điều không thấy được" – là sự sống đời đời; mão triều thiên của sự sống; phước hạnh ở Nước Thiên Đàng. Sứ đồ Phao-lô nói, chúng ta "ngó như buồn rầu, mà thường được vui mừng; ngó như nghèo ngặt, mà thật làm cho nhiều người được giàu có ngó như không có gì cả, mà có đủ mọi sự" (2 Cô-rinh-tô 6:10); "vì chúng ta bước đi bởi đức tin, chớ chẳng phải bởi mắt thấy" (2 Cô-rinh-tô 5:7). Chúng ta chịu khổ theo Chúa để chúng ta nhận được những điều hằng hữu, đời đời! Chúng ta kính yêu Chúa, là Đấng chúng ta không thấy được, như ông Phi-e-rơ nói, "Ngài là Đấng anh em không thấy mà yêu mến; dầu bây giờ anh em không thấy Ngài, nhưng tin Ngài, và vui mừng lắm một cách không xiết kể và vinh hiển" (1 Phi-e-rơ 1:8).

Chúng ta hãy nhớ và làm theo lời Chúa Giê-su đã khuyên, đừng chăm những điều ở thế gian, nhưng hãy chăm chú, tìm kiếm của cải đời đời trên Nước Trời. "Hãy bán gia tài mình mà bố thí. Hãy sắm cho mình túi không hư, và của báu không hề hao kém ở trên trời, là nơi kẻ trộm không đến gần, sâu mọt không làm hư nát" (Lu-ca 12:33). "Vả, chúng ta biết rằng nếu nhà tạm của chúng ta dưới đất đổ nát, thì chúng ta lại có nhà đời đời tại trên trời, bởi Đức Chúa Trời, không phải bởi tay người làm ra" (2 Cô-rinh-tô 5:1). Nguyện xin Chúa giúp chúng con xây khỏi những cám dỗ vật chất mà chúng con thấy được ở thế gian này, vì chúng chóng qua đi; xin Thánh Linh Ngài dẫn lòng chúng con luôn hướng về Nước Trời vinh hiển, đời đời, là nơi mà linh hồn chúng con sẽ trở về ở cạnh bên Ngài; xin cho chúng con trung tín, sống bày tỏ được đức tin trong thế gian tạm bợ này; hầu cho chúng con làm sáng Danh Chúa, bày tỏ được sự vui mừng phước hạnh của Ngài cho những người chung quanh, để họ cũng mở lòng tìm kiếm Chúa và ăn năn trở lại tin nhận Chúa Giê-su làm Đấng cứu chuộc cuộc đời mình! Amen!

Thế gian bề bộn, bất bình,
Cuộc đời chẳng có an ninh trường tồn,
Nhưng ai kính Chúa là khôn,
Phước cho ai biết Châm Ngôn - Lời ngài!
Tuổi xuân rồi sẽ chóng phai,
Trái kia sẽ rụng, buổi mai sẽ tàn...
Nhưng ai yêu mến Thiên Đàng,
Bước theo chân Chúa, bình an đời đời!

Ngọc Huỳnh Bích

Ghi-chú:
1 " Tourism on the Moon", https://en.wikipedia.org/wiki/Tourism_on_the_Moon

Thơ: Con Luôn Cảm Tạ

 

Con Luôn Cảm Tạ



"Hãy vui mừng mãi mãi, cầu nguyện không thôi, phàm làm việc gì cũng phải tạ ơn Chúa; vì ý muốn của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jêsus Christ đối với anh em là như vậy." – 1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:16-18
"Tôi sẽ dùng bài hát mà ngợi khen danh Đức Chúa Trời, Và lấy sự cảm tạ mà tôn cao Ngài." - Thi-thiên 69:30
"Tôi sẽ cảm tạ Chúa, vì Chúa đã đáp lời tôi, Trở nên sự cứu rỗi cho tôi." - Thi-thiên 118:21
"Chúa là Đức Chúa Trời tôi, tôi sẽ cảm tạ Chúa; Chúa là Đức Chúa Trời tôi, tôi sẽ tôn cao Chúa." - Thi-thiên 118:28

Con luôn cảm tạ ơn Ngài,
Dù trong thử thách, hay ngày khó khăn,
Vì con biết Chúa ở gần,
Luôn ban sức mới, phước ân dư tràn!
Dầu cho nghịch cảnh gian nan,
Dầu bao người xấu, kẻ gian rập rình,
Dầu cho bệnh tật đầy mình,
Dầu cho thế giới vô tình bỏ đi,
Dầu cho con chẳng còn gì,
Nhưng lòng có Chúa, chẳng chi so bằng!
Thế gian bất nghĩa quên ân,
Nhưng Ngài là Đấng Chân Thần, yêu thương,
Đời con quyết mãi tựa nương,
Vào quyền năng thánh dẫn đường con đi!
Trời cao vinh hiển oai nghi,
Duy Ngài toàn tại, toàn tri, toàn quyền,
Phải tin kính Chúa trước tiên,
Thì lòng mới thật bình yên trong Ngài!
Dù cho ai nói giông dài,
Con luôn cảm tạ ý Ngài cho con,
Trải qua gian khổ, yếu mòn,
Con kinh nghiệm được Chúa còn hôm nay,
Có buồn mới biết vui hay,
Có đau mới biết lành ngay là gì,
Mất thì mới quý còn chi,
Khóc rồi mới biết cười thì vui thay,
Gian nan mới biết quý ngày,
Biết kêu cầu Chúa, giãi bày cho ta!
Làm sao con kể hết ra,
Chỉ luôn cảm tạ ơn Cha mọi điều,
Vui mừng trong Chúa sớm chiều,
Hết lòng thờ phượng, tin yêu duy Ngái!

Tiểu Minh Ngọc
(Hướng Đi, 12/2020)

Friday, November 12, 2021

Thơ: Kinh Thánh Và Tôi

 

Kinh Thánh Và Tôi


"Quyển sách luật pháp này chớ xa miệng ngươi, hãy suy gẫm ngày và đêm, hầu cho cẩn thận làm theo mọi điều đã chép ở trong; vì như vậy ngươi mới được may mắn trong con đường mình, và mới được phước." – Giô-suê 1:8
" Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình, 17 hầu cho người thuộc về Đức Chúa Trời được trọn vẹn và sắm sẵn để làm mọi việc lành." – 2 Ti-mô-thê 3:16-17

Quyển Kinh Thánh, từ nghìn năm còn đó,
Được lưu truyền, từ đời nọ đến nay,
Có kẻ say mê, đọc mãi đêm ngày,
Nhưng cũng có, người thờ ơ… thất lạc!

Kinh Thánh đến, với tôi, thì có khác,
Những ngày đầu, đến xứ sở quê người,
Đất phồn vinh, rất xa lạ, nơi nơi,
Nhưng Kinh Thánh, là hoàn toàn mới lạ!

Kinh Thánh thật là: Kho Tàng vô giá,
Khi đọc rồi, mới khám phá điều hay,
Lời Châm-ngôn, giúp sửa đổi mỗi ngày,
Cho tôi thấy, những điều làm tội lỗi!

Thêm vào đó, Lời Khôn Ngoan dẫn lối,
Đem tôi ra, khỏi tăm tối, đường cùng,
Chúa Thánh Linh, Đấng Yên Ủi đi chung,
Ngài soi sáng, cho lòng tôi thấu hiểu!

Quyển Kinh Thánh quyền năng, không thể thiếu,
Biết bao người, chẳng hiểu lại bỏ qua,
Ôi tiếc thay, giữa thế giới gian tà,
Còn lầm lạc, đắm chìm trong bóng tối!

Kinh Thánh và tôi, đồng hành mọi lối,
Không rời nhau, thật khắn khít trọn đời,
Tôi bình an, sống vui thỏa mọi nơi,
Vì Lời Chúa, luôn quan phòng mọi lúc!

Bạn hãy đọc, hãy tìm tòi, thuận phục,
Đến với Lời, là Chân Lý, Đường Đi,
Chỉ có Chúa, là toàn tri, hằng hữu,
Đấng toàn năng, giúp bạn, chẳng lo gì!

Tiểu Minh Ngọc

Thơ: Giận Gì…

 

Giận Gì…


"Kẻ ngu muội tỏ ra sự nóng giận mình; nhưng người khôn ngoan nguôi lấp nó và cầm giữ nó lại." - Châm-ngôn 29:11
"Người hay giận gây ra điều tranh cạnh; và kẻ căm gan phạm tội nhiều thay" - Châm-ngôn 29:22
"Chớ vội giận; vì sự giận ở trong lòng kẻ ngu muội." - Truyền-đạo 7:9
"Kẻ nào chậm nóng giận có thông sáng lớn; Nhưng ai hay nóng nảy tôn lên sự điên cuồng." - Châm-ngôn 14:29

Giận gì, lâu thế em ơi,
Giận ai, ai biết, rã rời thân ta,
Giận gì, buồn thảm gần xa,
Giận gì nông nổi, rầy rà người thân?!
Giận chi suy sụp tinh thần,
Giận chi bức xúc, chẳng gần với ai!
Giận chi, chẳng giúp ngày mai,
Giận chi hại cả tháng ngày bất an!

Chớ nên nóng nảy, vội vàng,
Nhưng nên chậm giận, mọi đàng nghĩ suy,
Mỗi điều lớn nhỏ có thì,
Thời gian sẽ rõ, chẳng gì ngại lo,
Nhân từ, tha thứ, ban cho,
Cảm thông, từ bỏ giày vò bấy lâu!

Tìm về Lời Chúa ban đầu,
Khôn ngoan chậm giận, nguyện cầu linh ân,
Xin Ngài giúp đỡ dần dần,
Ban tình thương mến, được gần với nhau,
Hướng lòng về Chúa trên cao,
Biết ơn Đấng Christ đã vào thế gian,
Sống trong Ân Điển bình an,
Vui mừng hết giận, sẻ san ơn lành!

Tiểu Minh Ngọc

Dưỡng Linh: Nhan Sắc Không Phai Tàn

 

Nhan Sắc Không Phai Tàn



“Chớ tìm kiếm sự trang sức bề ngoài, như gióc tóc, đeo đồ vàng, mặc áo quần lòa loẹt; nhưng hãy tìm kiếm sự trang sức bề trong giấu ở trong lòng, tức là sự tinh sạch chẳng hư nát của tâm thần dịu dàng im lặng, ấy là giá quí trước mặt Đức Chúa Trời.” – 1 Phi-e-rơ 3:3-4

Trong bài viết “Đẹp nhân tạo còn hơn xấu tự nhiên” của Thiện Nam, lời kết luận viết rằng: “Trong kẽ hở của thời gian và hiện thực, tuổi xuân cũng như sắc đẹp, mỏng manh như trang giấy bị gió hong khô. Nhan sắc dù lộng lẫy kiêu sa đến mấy rồi cũng phai mờ theo thời gian, suy cho cùng, điều duy nhất chúng ta còn giữ lại được, cũng chỉ là tấm lòng thiện lương mà thôi. Ừ thì sắc đẹp quan trọng thật đấy, nhưng nó còn tuyệt vời hơn nữa nếu sánh đôi cùng một nhân cách cao thượng, bởi ‘đẹp từ tâm mới là cái đẹp trọn vẹn nhất’”.

Đọc cái tựa của bài viết này, chúng ta có thể suy tưởng ra câu chuyện của nó là gì rồi phải không? Lời kết luận này giúp cho chúng ta biết được sắc đẹp dù quan trọng, nhưng cũng không tồn tại mãi. Khi còn nhỏ, mẹ tôi thường nói với chị em tôi rằng, “cái nết đánh chết cái đẹp”. Ý dạy chị em tôi là con gái phải nết na thùy mị, cái nết bên trong mới quý, quý hơn cái đẹp bên ngoài! Người xưa có câu, “tốt gỗ hơn tốt nước sơn”, để nhắc nhở chúng ta rằng, “tốt gỗ” - người có phẩm chất quý bên trong, có đạo đức, thì lúc nào cũng tốt hơn là người chỉ có “nước sơn tốt” – vẻ đẹp bề ngoài. Thời gian trôi qua, ai cũng phải tàn phai nhan sắc, phải da nhăn, tóc bạc, mí sụp, răng long… Cái còn lại không phai tàn chính là nhan sắc bên trong! Một tấm lòng dịu dàng, thanh sạch, nhu mì, khiêm nhường, siêng năng, chịu khó, vui mừng, yêu thương tha nhân, kính sợ Chúa,… Như sứ đồ Phi-e-rơ khuyên chúng ta rằng, “Chớ tìm kiếm sự trang sức bề ngoài, như gióc tóc, đeo đồ vàng, mặc áo quần lòa loẹt; nhưng hãy tìm kiếm sự trang sức bề trong giấu ở trong lòng, tức là sự tinh sạch chẳng hư nát của tâm thần dịu dàng im lặng, ấy là giá quí trước mặt Đức Chúa Trời” (1 Phi-e-rơ 3:3-4). Chúng ta cần phải kính sợ Chúa, lắng nghe và làm theo Lời Chúa dạy, thì chúng ta mới có thể phát triển được những phẩm tánh bên trong đẹp lòng Chúa và dung hòa với mọi người! Nguyện xin Chúa cho chúng con biết tìm kiếm sự trang sức bên trong vì nó không phai tàn, không hư nát như cái đẹp bề ngoài; xin cho chúng con luôn sống theo Lời Chúa; xin quyền năng của Đức Thánh Linh thay đổi tấm lòng chúng con trở thành tâm linh tinh sạch, dịu dàng, im lặng trước mặt Chúa, để đời sống chúng con bày tỏ được quyền năng và tình yêu Ngài cho những người chung quanh! A-men!

Đừng nên bắt chước người ta,
Chạy theo cái đẹp như hoa chóng tàn,
Bề ngoài gióc tóc, đeo vàng,
Áo quần lòa lẹt, họa mang không chừng!
Hãy tìm trang sức vui mừng,
Bên trong giấu kín không ngừng đẹp thêm,
Hết lòng kính Chúa vững bền,
Dịu dàng, im lặng, không quên ơn Ngài!

Ngọc-Huỳnh-Bích

Dưỡng Linh: Hột Cải

Hột Cải "Chúa đáp rằng: Nếu các ngươi có đức tin trộng bằng hột cải, các ngươi khiến cây dâu nầy rằng: Hãy nhổ đi mà trồng dưới biển, t...